Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012

Thơ Võ Công Liêm



PHỐ CỔ


ba mươi sáu phố phường
nằm êm cổ tích
dưới rặng cây bàng
phố vắng đường xưa
em quai thao màu nâu phai thuở nọ
ướt chân mềm đôi quảy nhớ vườn quê
khói có nhạt lưng trời em đứng đợi
áo khâu vai ta nhớ buổi lên đường
mưa nhẹ hạt bay khắp mùa bấc lạnh
mẹ ôm vào lòng ấm cả châu thân
ngày về
phố cổ có còn không quan họ?
như mơ
ta nghe hương cốm nở sau hè

rừng đã khép
ngày xưa trên mái núi
trăng chưa tàn
còn đậu bến sông xưa
huế của ta
màu tím của hôm nào
len con đường thành nội một thuở áo vàng phai
phố một mình giữa chợ nằm nghe mưa rên siết
em cư ngụ nơi mô giữa những con đường
dòng sông đó câu hò xuôi mái đẩy
tiếng chuông chiều
đánh thức buổi hoàng hôn
ta si mê một đời rất lận đận
ở chốn nầy ta nhớ một huế xưa

tiếng còi ụ
con tàu
xe thổ mộ
lóc cóc
chạy qua con đường cũ
ca ti na hay đồng khởi của hôm nào 
ta chăn chiếu một thời rất thể hiện
nhắp một cụm cà phê nơi phố nọ
thấy em cười lòng rộn rã khi mô
mùa xuân
sắc hồng vàng tiá
mùa hạ
rộn tiếng kèn đồng
phố cổ đường xưa mưa nắng có hai mùa
mai anh về nhớ ghé lại nhà em chơi
ừ !

VÕ CÔNG LIÊM (ca.ab. thuvàng 9/2012)

Không có nhận xét nào: