RỪNG THỎ THẺ
rừng thổi những cơn mê
hoảng
đêm trườn qua lau lách
sóng gợi tình mê
sông nuốt những tiếng
buồn
sao trên trời rưng rưng
từng sợi nhỏ
áo em về nghe lộng gió
khơi khơi
thử
hỏi rằng:
tay
che mềm nhung nhớ một hôm nào
dưới
lòng sông động dộng tiếng thu ba
rừng
thỏ thẻ
như
chim cúng trái
lá
xanh xao
một
thưở nào nguôi
sương
có đậu lên cành mai mùa tới
nước
có xuôi đời vẫn mãi lênh đênh
thôi em nhé!
cho ta về cội
mây giăng mờ hư ảo
nắng phai nhạt tình tôi
biết khi mô trăng lụa
trải hai hàng
trong em
thơm phồng đôi ngực
thở
một liêu trai hoàng thành
ta nghe trong ta hình
như đã
quan san hề quan san
này thu ơi
xếp đôi cánh lại
thả trôi đời hư hao
cho
lá vàng theo lá
ôi! mưa
gió
tiễn
đưa về giá lạnh suốt một đời rong rêu .
VÕ
CÔNGLIÊM (ca.ab. vàngthu
2012)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét