Nhà thơ Từ Hoài Tấn
SINH NHẬT
Khúc một
Buổi sáng hót tiếng chim hương mật xanh
Dòng sữa của rừng thẳm
Trong hẻm cà phê những ngày chạy trốn
Em không lấp đầy những ngày trống rổng anh
Vẫn còn chút hoài nghi sự sống
Hy vọng này phút giây của sự thật
Cho ta những điều mới lạ hơn
Và trong lời kêu báo động của tình yêu
Cho ta những hồi chuông bất tận
Người phụ nữ có mái tóc bờm
Từ bên kia đại dương trở về
Hoa quả thơm trong gói giấy
Được xắt thành những mãnh vụn
Ngây thơ giữa mồm miệng
Cùng một chút muối mặn và ớt đỏ
Bỗng ngọt ngào giọng nói
Trong buổi gặp lại sau nhiều năm
Buổi sinh nhật không có hoa
Có nắng và gió
Lều bạt giăng ra trong hẻm cà phê
Khoảng chừng mười người ngồi
Nhìn ngày và tháng bước đi ngoài đường
Thấy mình khóc cười ngất ngưỡng trong đó
Trong đó – những ngày sóng vỗ bạo cuồng ngoài biển Đông
Khúc hai
Một chút âm thầm vui trong những ngày mưa âm u
Ngồi dưới hiên quán cóc
Bao nhiêu buổi chiều qua đong đếm bằng những giọt
Những viên gạch lề đường cũng chịu buồn thôi
Khi heo hút mùa tàn phai
Chừng đó ly tách trong bữa tiệc đời
Những giọt rượu màu hổ phách óng ánh là tình chúng ta
Không muốn cạn
Sợ bay đi tình ta
Thời ngắn ngủi
Ném hết ly tách vào khoảng không
Không cần uống cạn
Vơi hay đầy hãy tự nó bay đi
Bao nhiêu lần tôi thèm trong một chút bỗng dưng
Cận kề niềm vô hạn
Trên chiếc xe buýt hai tầng tử sinh
Không có ga dừng bến trạm
Mải miết con đường hoan ca
Xin gửi lời chúc mừng
Sinh nhật vui vẻ nhất là sinh nhật chưa bao giờ có
10.7.2012
TÌNH CA THÁNG MƯỜI
Mơ mãi từ khi em tỏ tình
Biển khát khao về bờ ngụ đậu
Ngày khoác tấm áo sù sì
Bài hát hương mật ngọt lịm phổi
Trong bóng dáng em thì thầm
Biển xô tắp những ngọn sóng bạc
Em chợt thinh không sáng lóa
Mơ mãi lời yêu giữa cơn mưa muộn ngày thu phân
Không một người qua lại nơi quán nằm khuất cuối con đường
Chỉ có một người ngồi và trái tim
Nhịp rộn rã tình yêu mới
Ngày tháng lô xô những mái nhà nhấp nhô
Thành phố tháng mười đậm đặc
Ngọn gió bấc sớm của tháng chạp mới thoảng qua sáng nay
Như chào hết mùa thu
Như chào hết kỷ niệm về những ngọn lá rơi
Trong không gian nhỏ của một lữ quán
Và em
Đã đến cùng những lời mê mãi không dứt
Bài tình ca tháng mười
MỘT KHÚC CUỐI THU
Sáng nay khi đi xe trên đường
Chiếc lá rơi từ đâu đó
Chợt nhớ mùa thu qua
Hình như đã qua lâu
Mình không hề biết
Ngoài những tất bật của cuộc đời
Ngày nào cũng vậy, đi trên con đường này
Người và xe tấp nập
Nhịp sống lăn tròn
Như trái đất vẫn quay từng giây từng phút
Tình yêu vẫn được nuôi dưỡng như nụ cười
Như khúc hát thanh xuân nồng nàn tuổi trẻ
Một chút mây trang sức cho bầu trời hôm nay
Để thấy không gian mùa thu dịu nhẹ
Em vẫn được yêu như một người tình
Mới tinh mùa hò hẹn
Dẫu trời cuối thu ngoài kia có những chiếc lá vàng rơi xuống bên vệ đường
Vẫn được nghe trong tiếng nói ấm áp và ngọt ngào của những ngày hương mật
Yêu em
NIỀM CÔ QUẠNH KHÔN NGUÔI
Những con đường ôi những con đường không gặp một con đường nào cả
Sự im lặng của ngọn lá nằm bên lề
Thinh không nghe gì tiếng hát âm âm u u
Bóng mây tan vào buổi xế
Em bước đi trên con đường này không gặp một con đường nào cả
Không gặp một ai
Không nghe một lời vang mù mù xiêu xiêu
Đội chiếc mũ trắng ra đi vào chặp tối
Ta ở trên con đường này không gặp một con đường nào cả
Ngày mùa thu ngai ngái mùi rơm xưa chốn nội đồng
Năm mười chin tuổi băng qua cơn lũ màu xanh ở phía đồng bằng ấy đã trở thành nỗi ám ảnh
Như một mũi tên lao vào hư vọng
Con đường dài không gặp một con đường nào cả
TỪ HOÀI TẤN
Từ tập thơ Đi, đứng và chạy… với thời gian, NXB Hội Nhà Văn tháng 11.2012
Nguổn : http://nhavantphcm.com.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét