Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014

Tháng tư, Sài Gòn nắng



tháng tư, nhìn thấy những cơn mưa giông phía trước
nhưng Sài Gòn vẫn nắng miệt mài
ngày khởi đi bằng sự trông ngóng người khách lạ trong cơn mơ đêm qua
bằng một cuộc gặp gỡ
nơi quán cà phê của những gã thi sĩ nửa mùa
điên đảo bất tận cùng mối sầu hư ảo
cô chủ mang cái tên của một loại rượu rhum
oằn oãi với những ngày tháng trắng
những gã đàn ông đã mang niềm vui đi đâu
tưởng như cốc rượu nhạt đắng đã quá hạn

mỗi sáng tôi ngồi trên chiếc ghế gỗ này
cô phục vụ người K’ho đem ly cà phê đến
nụ cười sáng rừng cao nguyên
Sài Gòn lóa cùng ánh nắng
tháng tư, chiếc quạt treo kêu réo tội nghiệp
người đàn ông ngồi
ca cẩm về những ngày tháng cũ
giọng rè như cây đàn chùng dây
tháng tư, Sài Gòn của những ngày nhớ không hết

có thể ngày mai cô chủ quán mang tên rượu rhum rời xa Sài Gòn
theo một anh chàng lạ lẫm nào đó ở bên kia đại dương
không còn giữ cái tên rượu rhum
tôi và chúng ta không còn ngồi ở đây
với những mùa nắng tháng tư Sài Gòn
bởi vì cơn giông thực sự đã đến
cơn giông thực
sẽ đến

TỪ HOÀI TẤN

Không có nhận xét nào: