Thứ Sáu, 29 tháng 3, 2013

Thơ Cao Thoại Châu

Cao Thoại Châu
Ý TƯỞNG VUI VUI VÀO BUỔI SÁNG

* Gửi Nhím

Sáng anh thấy lòng vui một chút
Chưa nói năng chào hỏi người nào
Ngọn đồi sớm chưa ai đi tới
Cỏ đa tình còn quấn quýt bên nhau

Anh nghĩ đến màu xanh thơm thảo ấy
Và những màu tàn úa rụng rơi đi
Dọn một lối hoang sơ đất đỏ
Bàn chân thon gọn buổi em về

Sáng đời rộng ra hơn một chút
Mọi người nào cũng có lối đi riêng
Anh có chút riêng cho trái tim cô độc
Chưa thu về còn gửi nơi em

Sáng lộng gió cây không rụng lá
Kể cả lá vàng lẫn lá đang xanh
Sự rơi rụng thành điều cấm kỵ
Mê tín cho đời thêm một chút thiêng liêng

Rời chiếc giường ra ngồi trên ghế
Như khách đi đợi ở bến đò
Anh vui chân theo ngày mới đến
Tạm biệt tiếng chèo khoắng nước đêm qua

Anh lại đi, đi đâu em có biết
Đường dài sao chỉ một mình anh
Anh làm ngọn gió đường gió bến
Thổi lòng vòng quanh những mỏm chênh vênh!
26-3-2013
 
caothoaichau.blogspot.com

Không có nhận xét nào: