Thanh Tâm Tuyền
Tên Thật: Dzư Văn Tâm
Bút hiệu khác: Đỗ Thạch Liên
Bút hiệu khác: Đỗ Thạch Liên
Sinh 13/03/1936 (Vinh).
Qua đời lúc 11g30 ngày 22/03/2006 (Minnesota)
Hưởng thọ 70 tuổi
Hưởng thọ 70 tuổi
Nhà Thơ. Nhà Văn
Sẽ chết như sao rơi vào bất tận
Sẽ mãi yêu như giọt nước hân hoan
Thanh Tâm Tuyền
Sẽ mãi yêu như giọt nước hân hoan
Thanh Tâm Tuyền
Tác phẩm:
Tôi không còn cô độc - Thơ NXB Người Việt 1956
Liên, Đêm, Mặt Trời Tìm Thấy - Thơ, Sáng Tạo 1964
Khuôn mặt - Tập truyện , Sáng Tạo 1964
Bếp lửa - Tiểu thuyết, NXB Nguyễn Đình Vượng
, SG 1957
Dọc Đường - Tập truyện, Tân Văn 1966
Ba Chị Em - Kịch, 1967
Cát Lầy - Tiểu thuyết, Giao Điểm 1967
Mù Khơi - Tiểu thuyết 1970
Tiếng Động - Tiểu thuyết 1970
Tạp ghi - Phiếm luận, Chiêu Dương 1970
Thơ ở đâu xa - Trầm Phục Khắc 1990 Hoa Kỳ
Một chủ nhật khác - Tiểu thuyết, Văn 1975
Tiểu thuyết chưa xuất bản:
Ung thư
Du ngoạn mùa đông
Tiểu luận : Sống, Viết
Thơ Thanh Tâm Tuyền
Nằm Võng Những Ngày Cuối Năm
Mắc võng ngang hai đầu sinh tử
Dưới trời sương bẩn, lớp mưa thưa.
Cây yên khuất thần sầu quỷ khốc
Nắng cạn niềm bải hoải sau xưa
Ngày choáng váng nôn nao tịch diệt
Năm hồi sinh chóng mặt im trơ
Đong đưa sóng thảm chiều im lặng.
Cùng kiệt trôi rực rỡ bóng thừa.
Mắc võng bên bìa rừng thâm hiểm
Quạnh trăm năm, trời đất xanh xao
Chim bay mỏi, chông chênh sa lạc
Đồng bãi nghiêng, bằn bặt âm hao.
Lá phủ rợp, nồng ngây thảo dã
Tình ơi tình, say mứa chiêm bao
Bổng chìm heo hút quanh vòm bẫy
Cây gọi cây, lạnh ngất lửa sao.
Mắc võng trên đỉnh khuya mờ gió,
Trời tuôn bay, thấp thỏm đáy sâu.
Đá quặn ruột, đá hờn kết tụ.
Cỏ buông hơi, cỏ kén thâm u.
Rễ níu sững sờ tim cổ đại
Mỏm khờ hai hớp giấc thiên thu
Thơ ơi thơ rũ cuồng cơn chết
Lồng lộng non xa thở tuyệt mù.
Mắc võng ngang biển gào vô lối
Ào ào cô quạnh ngõ môn sinh.
Đất lênh đênh, sóng tàn hơi đuổi
Thốt tiếng không, đảo dạt lặn chìm
Tình đắm hoang mang, lời huyễn dụ
Đêm chưa đêm, vật vã sơ sinh.
Bọt lả tả, ngày còn biến mặt
Trời tinh khôi, trắng xóa nhịp kinh.
Mắc võng trong vườn hoang kiếp phế
Nghe em về, hấp tấp mê hoan.
Đón cửa nẻo, lưới giăng bắt mộng.
Lá xum xuê, xô rạt bàng hoàng
Buổi khốn lụy đưa chân thảng thốt
Thưở xa vọng hiện bước canh tàn.
Đừng khóc. Võng đu ngoài cõi biếc
Chợt đứt rơi, thoảng tiếng gẫy ròn.
6/2/73
Trích lại từ : http://phannguyenartist.blogspot.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét