Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

Thơ Đức Phổ

Nhân chuyến về quê hương tháng 6 vừa qua, nhà thơ Đức Phổ đã có bài thơ cảm động khi trở lại nhà cũ quê xưa.

MÁI NHÀ XƯA - ĐỨC PHỔ

Anh đã về dưới mái nhà xưa
Mẹ Cha không còn nữa
Nhà trống,nương vườn xơ xác
Chỉ còn con vện vẫy đuôi !

Khi cắm nén hương lên bát hương đã cũ
Kỷ niệm theo về
Cùng hương khói mang mang
Tự nhiên anh khóc…

Anh đã về dưới mái nhà xưa
Mái tróc,tường nghiêng,cột kèo đùn mối
Chiếc giường Mẹ nằm giờ trơ trong góc
Bộ trường kỷ của Cha không còn
Câu liểng, bức hoành vắng bóng…
Tâm hồn anh bỗng tha ma…

Anh đã về dưới mái nhà xưa
Người chị mắt loà ,nhìn em không rõ mặt
Giọng khàn thăm hỏi nhỏ to
Rưng rưng sương ướt vai rồi
Tự nhiên anh khóc…

Đang giữa mùa hè mà nhà xưa lạnh ngắt
Tiếng hàng xóm không đủ khêu đèn
Đêm ma trơi khắc khoải
Khiến mảnh vườn rộng thêm
Anh bơ vơ chiếc lá
Rụng vô hồn, trời khuya!

Anh đã về dưới mái nhà xưa
Em đến thăm rót nước tự mời
Anh vụng về không biết nói chi
Dẫu lòng muốn hỏi
Mai này còn nhớ nhau không?

ĐỨC PHỔ
28.6.12

Không có nhận xét nào: