Những giọt đều rả rich như đếm thời gian trôi dần đến những
ngày cuối một năm
Bão và áp thấp ngoài bờ xa
Chiều lưng dần tia nắng yếu
Niềm vui cạn những mong chờ
Khi người từ đất nước bên kia bờ đại dương
Về gặp lại trong thoáng chốc
Về nhắc lại thời xưa ngôi nhà trên kinh rạch đầy ắp kỷ niệm
Về nhớ lại bài hát trong một đêm muộn màng không lời
Về như áng mây bay ngàn đời không bao giờ dừng lại
Về ngậm ngùi rồi một ngày xa biệt yên vui cuộc sống mỗi
người một không gian khác
Về thắp lại hồi tưởng trong những ngày sắp tới
Buổi sáng xám
Góc nhỏ quán
Tách trà vàng
Nhìn nhau
Đôi mắt cũ
Bài hát của một thời nghe thoảng như xa
Khúc đàn màu bạc như mái tóc
Những đóa hoa đang chờ một mùa mới tinh khôi đang tới
Nỗi mong chờ gặp lại em rộn nhịp những bước chân đến nơi
hò hẹn
Nhiều năm qua cùng với nỗi truân chuyên của cuộc sống đã
phai dần những nồng nàn tình thơ trẻ xuân xanh
Hạnh phúc của mỗi người cũng như viên đá cuội được mang về
từ mặt trăng
Không khác gì viên thiên thạch phiêu lạc trong vũ trụ
Nhìn nhau bằng đôi mắt ấy không thay đổi được sự thật là
chúng ta chỉ còn cách trở lại thế giới với một cuộc đời khác
Mới cùng được bên nhau
Khởi đầu lại cuộc tình dở dang của ngày trước
Mưa ngoài kia trời
cuối năm
Tôi cùng em
Cuộc hò hẹn của ly biệt
TỪ HOÀI TẤN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét