Thứ Tư, 3 tháng 9, 2008

Hai bài thơ

TÌNH YÊU MỚI

Buổi sáng hót tiếng chim
Đôi mắt mặt trăng
Tên thi sỹ dở hơi
Ở ngoài cõi hư không chấn động

Người đàn bà không biết tuổi thanh xuân
Ẩn mình sau cuộc sinh tử
Nàng có đôi mắt của sự chân thật
Đôi môi của hòa dịu
Và tiếng nói của cái đẹp
Nàng có cả tấm lòng lớn như thiên nhiên
Trái tim không ngăn nổi dòng máu hồng tuôn trào mặt đất

Tình yêu ta
Thừa thải
Như những câu thơ của tên thi sỹ dở hơi


KHÚC TỪ BIỆT

Em sẽ đi sẽ đi sẽ đi
Sẽ đi
Câu hát ngậm trong miệng
Trái tim hòn bi lăn
Kẻ dối trá quay ngoắc người lại
Toác miệng nhe răng
Loài quỉ dữ

Em sẽ đi sẽ đi sẽ đi
Sẽ đi
Tiếng chuông đổ rục xuống thềm
Gã tu sỹ cởi áo bỏ lại
Câu kinh buồn như dòng cổ tự trên bia đá
Một loài hoa không sắc

Em sẽ đi sẽ đi sẽ đi
Sẽ đi
Ngừơi đàn ông của em có hàm râu quai nón
Phủ phàng và nồng nàn sự thật
Một đóa hồng đâm vào môi
Con dao cắm lên ngực

Em sẽ đi sẽ đi sẽ đi
Sẽ đi
Đi



Từ Hoài Tấn

Không có nhận xét nào: