Thứ Sáu, 12 tháng 9, 2008

Những bài sáu tám (4)

MỘT CHIỀU THU

Chiều thu ôi với chiều thu
Có em đi giữa sương mù cố hương
Sầu lòng vạn cổ tơ vương
Tình anh năm trước náu nương ngậm ngùi
Một chiều thu lỡ chiều thu
Mắt em có dõi chờ mưa thiên đường



KHI NGHE

Khi nghe rớt giọt mưa đầu
Mùa xưa đã tới tinh cầu cô đơn
Ngàn thu còn chút vấn vương
Hoa lừng khe suối lưng nương đồi chiều
Khi nghe trong gió tình yêu
Thì thầm nhẹ những ngày xiêu lạc lòng
Một mai ta buớc ngang đồng
Một mai ta ngủ giữa hồn cỏ cây
Khi nghe trong buổi cuối ngày
Mưa êm ái giọt đã đầy mương sâu



MƯA – KHI TRỞ VỀ

Tiếng mưa trên mái tôn – về
Đây là những tiếng u mê của đời
Tiếng mưa như có một lời
Yêu thương cũ đã xa rồi cỏ cây


Ta về còn chút thơ bay

Nghe hiu quạnh những ngày say lật hồn


QUÁN VẮNG

Trưa ngồi – nắng gió mông lung
Đời thưa phên liếp những trông cùng chờ
Tưởng ta vừa tới bến bờ
Nào hay chân vẫn dật dờ hư không
Đôi mắt em cửa vô cùng
Bàng hoàng là của một lần khép đi
Trưa ngồi – uống rượu sầu bi
Cầu xin cụ Nguyễn Du “chi” mấy dòng



THĂM MỘ THÂN PHỤ CHIỀU 25 TẾT

Quê người nấm đất che thân
Trăm năm ngọn cỏ khô vàng lắt lay
Tiền vàng bạc giấy lầu đài
Nén hương thắp tưởng những ngày còn không

(Nghĩa trang Tân Phú, Hậu Nghĩa)



GIÂY PHÚT BÊN NGƯỜI

Nắng xô qua ngọn ngách dừa
Chiều vàng ai bỏ quên bờ cỏ xanh
Tình về nẻo phố loanh quanh
Tóc ai vương xõa dưới ghềnh đá xa
Yêu người mấy độ ra hoa
Bạc tuần trăng khuyết luống tà mộng xưa
Nắng xô qua ngọn ngách dừa
Tình ru niềm nỗi đã vừa lòng ai ?



GỞI MỘT PHƯƠNG

Nhớ em như những ngày này
Mưa đầu trên phố sầu dày trên tay
Gởi vàng cho lá lìa cây
Gởi tình cho kẻ sắp bày chia xa
Mai kia mốt nọ cũng là
Nhớ ai ai nhớ chờ ai ai chờ



Dạ khúc tặng P. khi còn ở Blao

Đêm nằm nhớ mộng ngàn năm
Nẻo phường phố ấy mưa lầm lạc rơi
Đời vui chừng đó nụ cười
Cát vàng sa mạc nhớ vời biển xưa
Từng ngày thơm phấn hương đưa
Một mùa rơi rụng gió đùa lách lau

Không có nhận xét nào: