Nhà ta chỉ có một gian
Rộng vừa thước bảy bề ngang lọt lòng
Cũng tường vôi vữa cửa song
Mái tôn hâm hấp vợ chồng cái con
Ở ăn một cuộc vuông tròn
Có nhau như thuở vẫn còn chân quê
Cả trời cao gió bốn bề
Những đêm trăng lạc lối về ghé thăm
Ơn đời một kiếp trăm năm
Năm dài tháng rộng chỗ nằm một khuôn
Buồn chi giấc mộng ao vườn
Nhà vui ấm mấy thước vuông cũng tình
Saigon 1995
CHIA PHẦN
Chia em chút nắng cuối ngày
Thương thì để bụng đừng bày biện ra
Có khi đất lở trời xa
Tay không níu được bay là tà rơi
Đừng rơi về chỗ bụi đời
Thân em mai mảnh ai mờ mâng niu
Chia em chút nhớ nhung chiều
Đêm sâu vời vợi anh nhiều đa đoan
Mai rồi em nhớ ta chăng ?
TIỄN ĐƯA CHU THỊ GA SÀI GÒN CHIỀU 27 TẾT
Em về bên ấy nửa quê hương
Theo con trăng cuối năm buồn
Cô đơn
Lên tàu còi rúc
Tay buông
Mắt em chớm lệ
Đoạn trường chia xa
Ta còn đứng lặng sân ga
Em đi rồi
Giữa phù hoa mịt mùng
TẶNG NGUYỄN THỊ
Ta chia em cả cuộc đời
Buồn vui mấy cuộc khóc cười ấy thôi
Ta chia em cả con người
Chiếu chăn rơm rạ cũng rồi mười năm
Ta chia em trọn một lần
Để mai em bước nhẹ nhàng sang sông
TẶNG THU HỒNG THỊ
Chiêm bao mị mộng một ngày
Em như giữa cõi mờ say dương trần
Có cô hàng xóm thật gần
Khi ta uống chút tần ngần không vui
Không vui sao cứ mĩm cười
Hay là còn bận dáng ngồi làm duyên
Chiêm bao lã lướt
Nàng tiên
Nghê thường vũ khúc
Đảo điên mấy tầng
Đó đây nọ ấy xa gần
Chao nghiêng đuôi mắt là nàng
Vậy chăng ?
BÊN CỬA SỔ
qua song cửa ngó cuộc đời
là em thuở trước miệng cười nên thơ
là anh năm ấy nằm co
những ngày đi học phất phơ ai người
qua song cửa ngó cuộc đời
mới nghe thoắt đã một lời trống không
CHIỀU MƯA
quán nằm bên lộ người không
một cơn mưa xuống giữa lòng thôn quê
chiều trôi ly rượu dầm dề
nhâm nhi dòng lệ bốn bề tịch liêu
CHIỀU MƯA KHÁC
Cơn mưa vừa xuống giữa chiều
Đàn ai hàng xóm dáng kiều diễm xưa
Để ngồi lệ giọt lưa thưa
Cho xong một trận cơn mưa đầu mùa
HỎI NGƯỜI
Khi cười một chút rêu xanh
Dấu in trên những ngọn ngành cuộc vui
Khi buồn một chút than ôi
Sấu chia hai lối núi đồi ngổn ngang
Có ai trên đó bàng hoàng
Đi hay ở lại trần gian với người
TRONG ĐỒNG
Vàng ngày con mắt che ngang
Một mình ta
Với lời vang trên đồng
Ai chờ nơi ấy
Ai trông nơi này
Nhớ thương chuyện cũ bèo mây
Lòng man mác
Những hàng cây ngậm ngùi
HAI LẦN QUA BẮC CẦN THƠ
Gởi tặng Tôn Nữ T.P.
Ngày 3 tháng 1 năm 1992
Đưa em về tới Cần Thơ
Rượu bầu lưng nửa nghẹn lời từ ly
Mối tình có cũng đôi khi
Như chim xa núi đường đi dặm dài
Thôi em lần nữa chia tay
Sầu ta ở lại chiều nay trên phà
Ngày 8 tháng 8 năm 1992
Chiều xanh như nước Cửu Long
Ai về bên ấy để lòng bên nay
Sầu mong nữa có chia hai
Tình vui thoáng chốc liêu trai dại người
Em đi biển đã xa bờ
Ta đành ở lại Cần Thơ ngậm ngùi
Từ Hoài Tấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét