TÂY THI
Em cười lụa xé tơ tằm
Cho ai đứng lại nghe thăm thẵm buồn.
Đưa nhau vào chốn mê tuông.
Nụ mãn khai cũng như tuồng chèo thôi.
U.U.
Trăm năm hẹn cuộc vuông tròn
Xa đi có mấy lối mòn mộng du
chờ nhau trong nẽo sương mù
rời thôi thấy được u u một màu
VỌNG
Uống nước sông Hương
Chôn chân núi ngự
Nghe chuông Thiên Mụ
Vọng tình Trà Am
NHƯ RI
Ta thấy mặt đất phẳng như lỳ
Té ra lủng củng tựa như ri
Sông dài mấy chập bờ như bến
Ai đứng ở mô cũng gập gềnh.
LI BÌ
Gửi Văn Viết LộcCó người đi du lịch
Để lại ta một mình
Ngu chi ta không uống
Rượu mô cũng li bì.
TÀ LƯNG
Anh còn nữa thời gian yêu em
Nguyệt tà lung say niềm cỗ độ
Gió mây se sua hương sông Bé
Ngự Bình ơi ta đứng chỗ mô?
SƯƠNG KHÔ
Ngủ một giờ rượu thoáng bay
Tỉnh rượu
Ai ngờ ri, ai ở mô
Sao ta lãng đãng sương khô giọt buồn.
NGUYỆT MỜ
Ơi em, tình vẫn dấu yêu
Phương
Tà lung là chuyện sông mưa
Yêu là chết một điểm mùa tình nhau.
NẮNG VÀ MƯA
Sài Gòn có chút nắng mưa
Sài Gòn có giấc ngũ trưa Sài Gòn
Em thì xanh biếc đọt non
Còn anh hái mộng vàng son xế chiều.
BỌT TĂM
Em đang gối mộng bên trời
Nơi đây xa quá lời mời trăm năm
Giữa tàn cuộc rượu bọt tăm
Còn ai ngồi lại ăn năn phận người.
SỞ TỪ
Rượu uống từng ngụm có say
Rượu uống một chặp đắng cay phận người
Thôi em cuộc hẹn một lời
Vỗ tay nghe khúc nhạc đời tuyết phai.
KỆ RƯỢU
Thứ hai đến thứ sáu
Ngày nào cũng phải yêu
Còn hai ngày thì nghỉ
May ra, mới sống nhiều.
YÊU HÈ
Em ta đến thế là cùng
Yêu như điên dại sánh thùng rượu vang
Ngập trong ngụa đục lang thang
Thấy mô cũng chỉ mình nàng với ta.
LƠ MƠ
Say phương
Nghe em thủ thỉ giọt mưa buồn
Té ra xứ Huế sầu như rứa
Dòng chảy sông Hương mãi lững lờ.
NHỊP SỐNG
Nghĩa địa có chi vui
Sao ta lại tìm tới
Tình theo ngàn nhịp tim
Một nhịp để đi tìm.
HẸN VỀ
Sông ơi sao cuồn cuộn
Xua đời ta đi đâu
một ngọn lá đêm thâu
Cũng tỉnh muôn ngàn kiếp.
XUÂN TƯ
Em là sông hay là biển
Sao đồng vọng nhịp hiển hiện từng ngày
Xanh như nụ lộc chốn này
Có không một cuộc biển đầy sông xuân.
PHƯƠNG MÊ
Loan ơi, hề cuộc thuỷ trầm
Cánh chim bõ chốn phong thần rong chơi
Em vui nhập thế một thời
rời ta để lại như người phù sinh.
DUYÊN
Mai ta lá ngút ngàn rơi
Thì em vẫn cứ một đời tìm nhau
Dấu yêu ơi, chút duyên sầu
Là trăm năm đó bể dâu đâu mà.
HẢI
Bên đời có Sông là tri kỷ
Há chi một cuộc bể dâu
Sông dịu thơm làn môi thiếu nữ
Ru ta một khúc dạ cung thâu
LỤC
Bất ngờ thấy cuộc can qua
Làm như thế ấy mặn mà với nhau
Nhiều chung thì cũng vàng thau
Xin em thoang thoáng nỗi đau bên trời.
GHEN
Nơi đây lạ thấy đất ngời
Xôn xao ngọn lửa rối bời, em yêu
Ngày mai, ngày mốt tiêu điều
Vẫn còn một lá xanh rêu với tình.
LỤC ĐỤC
Ta về thấy cuộc rượu xưa
Thấy em xanh tóc giọt mưa đầu mùa
Thôi rồi, còn được cuộc thua
Nên khôn thì dại ai mua được tình.
SAY NỮA
Ta đi mới tỉnh cuộc say
Ta về chốn ấy em đày ta đi
Bởi em vẫn cuộc xuân thì
Cho nên em đã nhu mì riêng em.
Viêm Tịnh
Tháng 05 Sàigòn mưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét