Người yêu thời chia cách
bên nhà ai tiếng nhạc reo
lời vang động trưa Gia định
ngày mai
xin anh thắp lên một ngọn đèn
soi giùm tôi trên đường
về cõi đồng phục xanh
xin em hát nốt một khúc trầm
tiếng thoảng đời sương khói
ngày mai kia mộng quá khứ nàng
Ph.
những đêm cười trên con kinh đen
những sớm mai chờ thu về dưới hiên căn nhà ván ẩm
còn gì thân mến nhau
lời sương đục cổ thành
mùa xuân đi qua rất cô đơn
hồn muối mặn
chiều ven dòng sông
nghe ai hát bên kia kỳ đài
cờ rung trên đầu gió
ngậm ngùi ra đi
ngậm ngùi trở lại
thương ai ngủ sầu như vết dao khô
trong buổi chiều sương mưa lạc
thương ai ngồi trên băng đá xuân
chân rời xa nơi khốn khó
tay với níu dương trần
ôm bài ca lận đận
tôi đợi người chiều nay
đò ngang xuôi nước xanh
qua cầu lệ khóc
trân gian ơi có hay mùa xuân đang
tình không
dấu chạm buồn giữa vầng trán
sâu nát mặt mày
người yêu ơi có hay mưa chiều nay đang
ngâm hồ trường trên bến cũ
kẻ nào say hết nửa trăng ngày
đêm vô biên mù loang mực xạ
tôi đợi người kín ngõ mưa xan
hồn chưa đậu ngọn
trong cõi xưa chiều mặc áo nhung đen
tình cũ kỹ một mùa đông vướng
mãi thiên thu
thắp ngọn đèn thứ hai mươi mốt
nhìn suốt con đường
âm thầm như mối hận
người yêu ơi năm tôi trở về
bên kia bờ sông đôi hàng cây khô vẫy chào
nói lời từ biệt
lệ sao đang
rửa mặt nghìn trùng
người yêu ơi xin rũ áo sương chiều
theo mây về ủ đời cô quạnh
thương nhớ một mai sau
(1971)
Một sớm quê nhà
Rưng rưng nhớ lạc chân về
Một loài mây nuối thương thề không tan
Trăm con gió dậy phương ngàn
Cây tương tư cũng đôi hàng lệ khô
Sớm đông chớm mộng ngựa thồ
Rong cương tưởng mất mấy đời thanh niên
Chim xa nhớ ngọn cây hiền
Thong reo cũ giấc ngủ miền trái cây
Buồn buồn lá muộn bay bay
Hay hoang vu tới nơi này ru mê
Rưng rưng nhớ lạc tay về
Cầm thanh xuân tưởng bốn bề khói hương
Mùa thu xa xứ
Chiều nay tóc rụng quê người
Ván thiên thu gõ mấy lời tịch lieu
Bên đêm non mới yêu kiều
Lòng như đã mở trăm chiều nhớ mong
Chiều nay thân ngã vườn không
Dư âm nào thỏang trong đồng hoang xưa
Say mê hương nhỏ bốn mùa
Ngậm làn cỏ mịn nhạc thưa âm thầm
Chiều nay nhìn mặt lỗi lầm
Tình con bấc lụn dưới trần than tro
Quay lưng tưởng đã lên đò
Rời xa bến muộn một lời kêu thương
Chiều nay thân thế vô thường
Trăm năm chưa hết mà thương nhớ dài
Nhớ vườn ai ngủ tương lai
Đêm qua chưa lớn về ngày chưa khôn
Chiều nay mưa tạt xa cồn
Bờ cô đơn đứng tay còn vẫy theo
Mưa ơi có giạt qua đèo
Vọng lời thương nhớ qua đèo từ khi …
(Tuần báo Khởi Hành số 34 ngày 18-12-1969 - Nguyễn Miên Thảo chép lại)
Từ Hoài Tấn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét