Thứ Hai, 1 tháng 9, 2008
NHỮNG NGÀY MƯA BỤI THÁNG MƯỜI HAI
Gởi tặng một mối tình
Em đã về đó phải không
Giữa những ngày mưa xóa trắng kinh thành
Anh ngàn năm cô đơn
Đợi em suốt mùa thu cố xứ
Em về
Giữa một cơn mưa
Hay giữa hai cơn mưa đời anh liên hồi rào rạc đổ
Ta vẫn có nhau
Những chiều đông xám
Bên kia đường
Bên kia những dấu vết quê nhà
Anh đã sống
Và ấu thời em đã sống
Anh chờ mong
Những canh thâu
Hát thầm trong bóng tối
Những khuya mắt xa vời
Tiếng đàn ngoài hiên
Giọng hát cao
Đã đưa anh qua mấy bờ hoạn nạn
Cho anh quên
Những cay đắng
Những buồn đau
Một thời thanh niên hiu hắt
Em hát
Cho đời anh vui
Trong đêm xa mộng về rộn rã
Trăng mơ hồ sáng lại tự nghìn xưa
Soi mặt nước hồ tỉnh tâm
Những rêu phong đền đài lăng miếu
Trăng huyền bí
Nhưng vĩnh viễn trăng
Làm sao nói được với em
Bên kia những núi
Những sông
Qua biết mấy đời chia cách
Rằng anh vẫn đời đời
Yêu em yêu em
Trong muôn ngày giá rét của mùa đông
Những mưa bay
Tìm quán nhỏ
Uống chút nhớ nhung
Trong đôi mắt bức tranh người thiếu nữ
Chiều nay dưới đường mưa bụi
em về
ngồi ấm lưng anh
quanh thành phố cũ
mùa đông ơi
nghe thấy gì không
tiếng hát trong lòng tôi vụt bổng
hay lời ca xang
mùa hội năm xưa
đưa em đi
giữa ngày mưa cố quận
ta đã nói gì với nhau trên
đường vào thành nội
em đã nói gì trong
mắt nhìn yêu dấu
những tháng năm xa đẩy lùi trí nhớ
một ngày gần bâng khuâng
ôi mưa mùa đông
trái tim anh bùi ngùi muốn rụng
em đã về, phãi không
em trăm năm, người bạn tình yêu dấu
giữa đường mưa mịt mùng
thôi hết cô đơn
thôi chờ thôi đợi
em đã vế
theo bóng chim trong hồn anh
những đêm thâu cánh đập rộn rã
trên đường bay mộng tưởng
em đã về
theo cơn gió lang thang
những năm dài không ngừng xô anh bước tới
biết rồi, chiều nay
mưa làm sao dứt
em thở bên vai anh
em nhìn trong mắt anh
biết rồi, những ngày yêu nhau
làm sao nói được
hỡi môi
hỡi mắt
hỡi tay
thiên thu sẽ bước về không kịp
biết rồi, mưa
mưa hãy mưa
đừng bao giờ dứt
đường hãy dài
đừng bao giờ hết
tình sẽ xa xôi
bởi tình gần trong giây phút
biết rồi, em
hãy im lặng
ngàn đời im lặng
như cỏ cây
như bức tường thành trường nữ trung học
mầu vôi tím ngát tháng năm
em đã về, phải không
hay mưa
mưa không ngừng bay trên khuôn mặt anh
nhạt nhòa triều nước lớn
em về
bên anh
ấm trời tương tư giá rét
em về
giữa cơn mơ
dưới đáy ly cà phê chiều quán lạnh
làm sao nói được, chiều nay
tay em
mắt em
môi em
ôi mắt ôi tay ôi môi
hỡi mưa
hỡi mùa đông
hãy nói giùm ta
bằng những hạt mưa
hãy nói giùm ta
bằng cơn gió buốt
hãy nói hãy nói hãy nói
hãy nói lại với nàng
những đêm ta chập chờn hình bóng
nàng trở về
trên một đóa bông ngâu
nở rộ trời tháng bảy
một mùa thu ai bước đi
bước chân trần giá lạnh
bên lề tháng năm
trôi mãi lời ru phiền muộn
của người góa phụ già nua
mà hồn ai mới ngất say
hồn chuông rung thánh nhạc
thu ca đời cô độc
ơi thu
những đêm trăng khuyết bên sông
ngồi đốt thuốc
nhớ ai bàn tay gõ đều trên phiến đá
bài hát ngân vang
trong mờ sương kinh đô
bóng thiên thu tạc ngời ngày tháng
hãy nói lại với nàng
ngày chia cách bến xe khuya
mùa hè năm xưa
tiễn nàng về bên kia núi non
heo hút một trời thương nhớ
mắt vời vơị trông về
những núi ngàn
những thông rừng vi vu trong gió lộng
chờ hết mùa thu
hết mùa thu ai sẽ quay về
với đôi mắt sầu chia hai nẽo
mà hồn trên tấm băng đời
vỡ tan một ngày hy vọng
ai sẽ bỏ xuôi con sông này
chiếc lá trăm năm tương tư
(đuổi theo con nước bạc
ngóng chờ ai nước lớn từng chiều)
hãy nói lại với nàng
những ngày mưa bão mịt mùng
sớm mai qua cầu gió xé
chiếc áo lạnh người
đốt điếu thuốc
nhớ ai hoài bật que diêm không cháy
mà mưa bay tạt xoáy lòng ta
một đời chim chờ cánh lớn
bao nhiêu năm qua
đã qua hết một thời thanh niên vô vàn mơ ước
ta vẫn đi
dưới trời tang thương
bật que diêm hoài không cháy
hãy nói lại với nàng
đêm đớn đau nguyệt tận
trên đường nội thành ai hát vang vang
nhịp mưa hối tiếc
vàng son xưa còn đây
người nơi đâu
lớp rêu xanh
phủ dầy trên bức tường đổ nát
mà lòng ta rung hết mấy mùa
trong gió lộng
em đã về em sẽ về hay em sẽ
không bao giờ nữa
hồn anh đốt nến đêm khuya
dấu lệ tàn mòn mỏi
em sẽ về hay em sẽ
không bao giờ nữa
chim chim ơi
mưa mưa ơi
chim hãy bay đi mãi bay đi mãi
bên trời xa khuất
mưa hãy mưa thêm
mưa hãy nói mưa sẽ nói
đồng vọng thinh không
qua những bến bờ
mưa hãy nói giùm ta
mưa ơi
những tháng ngày ta thiết tha
là những tháng ngày mưa xóa trắng kinh thành
(Huế, tháng 12 -1971)
Từ Hoài Tấn
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét