GỞI MỘNG THƯỜNG
Hãy buồn em nhé, đôi tay
Mây không kín lấp đường bay đêm dài
Hãy rung em nhé, đôi vai
Tinh cầu đã lạnh sương phai nhạt rồi
Hãy tình em nhé, đôi môi
Để anh ngỏ vội một lời kẻo tan
Hãy cùng anh nhé, đôi chân
Hai ta đi suốt trần gian mịt mù
TẶNG HOÀNG ANH THỊ
Trái đất thôi hãy ngừng quay
Cho sông thôi chảy cho ngày thôi đêm
Cho em thôi hết u phiền
Cho ta tạ cả nỗi niềm trước sau
TẶNG TÔN NỮ
Gởi tình trong quán chiều nay
Khói sương một thuở mù mây trời gần
Xin em đôi chút ân cần
Nữa mai xa tới trăm ngàn dặm trông
THƠ DẠI
Chào em buổi sáng rất vui
Có con chim nhỏ bên đời hát ca
Chào em tình cả bao la
Trần gian rộng chỉ có ta với nàng
XUÂN THU
Hôm nay ngày của tháng năm
Mây gần lủng thấp cỏ nằm non cao
Lời vàng đã cháy trăng sao
Ngàn khơi còn vọng tiếng gào xuân thu
THƯ KHÔNG GỞI
Trùng dương em mới gọi mùa
Trăng ngàn khơi dội sóng lùa kẽ tay
Tờ thư để trống bao ngày
Hiên sân quạnh một mình xoay xở buồn
MỘT THUỞ NỌ
Khi sao ngủ ở trên rừng
Thì cây về dưới cánh đồng tìm chim
Khi giông che mặt bình minh
Thì mây cam chịu lênh đênh về trời
VỀ, CÓ HAY
Khi về mây ngủ trên tay
Gió ru dưới lủng sương bay ngang đầu
Khi về em mở đôi câu
Hoa môi hoen thắm giọt sầu nặng mi
Khi về tôi lỡ ai bi
Xin em hãy cứ quay đi mĩm cười
CHỜ
Chờ em mai sớm mùa thu
Ai đi năm ngoái để ngu ngơ lòng
Chờ em trăm lối nghìn đường
Thu đông qua mấy nẻo phường phố xưa
Chờ em những sáng cùng trưa
Rượu men nồng nhắp chưa vừa sầu anh
ƯỚC VỌNG
Đi cho kịp với thời gian
Vượt qua mặt hẵn tới ngàn triệu năm
Sắp bên trái đất hai hàng
Triệu nàng thơ đứng cười vang cuộc đời
Đi cho kịp với niềm vui
Tình nghe lẫm lạ hôn mù mịt cơn
TỪ HOÀI TẤN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét