năm Mậu Thân tôi rời Huế
những ngày mùa đông xám nhìn qua ngọn kỳ đài
từ biệt tuổi trẻ tôi
cay đắng những niềm hy vọng
nơi có người yêu tôi hay người tôi yêu chưa kịp nói
lời tỏ tình
đã nghe mịt mùng trong lửa đạn
nơi thiêu cháy đời sống bằng những ngọn lửa trên đường
dưới biểu ngữ và ngọn cờ của thời đại
tôi sống hòa hoãn với lương tri
ngậm tăm nỗi đau số phận
tôi sống nhu nhược với lời vỗ về
hãy quên và hãy qua những gì là bọt sóng
tôi từ biệt dòng sông giữa thành phố của cổ tích của
lầu đài trầm mặc như cuộc đời một lứa tuổi
đem theo niềm ẩn ức chờ bộc phá xuôi Nam
nơi cũng có những dòng sông lớn giữa đồng bằng
ngọn gió của bể dâu tạt qua bảy năm trong âm sắc chiến
hào
những năm chờ cởi bỏ bộ y phục nặng nề của một thời
đại
tôi mơ một ngày bình an
quê nhà về thăm lại
nhiều năm đi qua, Sài Gòn, những ngọn gió, mặt trời,
sự thật
bao nhiêu đổi thay rồi, kẻ khốn khổ
nước đã xanh dòng, con người khác
sự thay đổi không chờ đợi ai
với niềm hoài mong tội nghiệp
tôi sống, giữa thành phố này, sự bình thường dễ chịu
của dòng kênh xanh
giữa hai bờ từng ngày chuyển động
hôm nay chiều Sài Gòn
thành phố in bóng trên dòng xanh
cùng đàn con ta lớn lên
gió dọc dài ký ức
tôi nhớ sông Hương những ngày đi học
những ngày mưa trắng dòng sông
như chiều nay màn sương che mỏng kênh Nhiêu Lộc
một chút hồi âm xưa kỷ niệm đời
những tà áo trắng ngày xưa
hôm nay, Sài Gòn, trên đường chiều còn bay
bên dòng kênh nhớ một dòng sông
TỪ HOÀI TẤN
3-2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét