Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

Thơ Lê Văn Ngăn

Sơ thảo một chân dung

Căn nhà anh khuất trong xóm nhỏ
Nơi ấy mỗi ngày
anh làm những công việc nhỏ.
Đôi khi nhìn anh rửa sạch chén bát sau bữa ăn hay ngồi trước một trang sách mở
tôi ngỡ nhìn thấy một người đang lặng lẽ lau sạch tâm hồn mình khỏi các ảo tưởng.


Đêm khuya nào, còn nhớ không
chúng ta ngồi dưới nền trời sao, lắng nghe tiếng biển vọng về từ cuối xóm
Anh bảo thời trẻ tuổi của anh đã qua rồi
việc lớn giờ đây là việc của những người trẻ tuổi.

Đêm trước lúc tôi lên đường đi xa, còn nhớ không
chúng ta mời nhau vài ly rượu tiễn
Anh bảo hãy uống thêm ly nữa kẻo mai sau, trong chuyến đi xa cuối cùng
chẳng ai tiễn được ai đâu,

Chia tay anh, tôi về tìm những gam màu lạc quan để vẽ chân dung anh
chân dung một người luôn nhìn vào sự thật





Ông và cháu

Cháu là khúc ruột của con ta
Nếu cháu ngủ ngon, con ta sẽ yên lòng trong cuộc kiếm sống
Vậy, ta sẽ ru cháu rất êm đềm
êm đềm như ru con ta thuở mới lọt lòng mẹ. 

Mai sau, ba cháu sẽ ngồi vào chỗ của ta
sẽ làm những việc ta đã làm
sẽ biết thế nào nước mắt bao giờ cũng chảy xuống.

 Ông và cháu - Thơ của Lê Văn Ngăn

 Minh họa: Văn Nguyễn

 thanhnien.com..vn

Không có nhận xét nào: