Thứ Hai, 12 tháng 11, 2012

Gió ù ù trên sông Hương

Cao Thoại Châu


Hỏi thăm Huế ở nơi mô
Chỉ nghe tiếng hú bên bờ sông Hương!


Đò cập bến xanh ngời mộng tưởng
Bến Văn Lâu ai câu ai sầu ai bỏ trốn
Gặp buổi chiều đìu hiu ngõ vắng
Hái bông bụp về biết tặng cho ai

Ai sầu đó mà hồn cung nữ
Thuở vàng son đem cả xuống mồ
Nhan sắc mấy khi đứng vững
Mắt đa tình sao lại khóc ông vua

Khóc cho tan những giọt lệ thừa
Ta tự nhủ làm gã trai bé bỏng
Cung điện nguy nga giờ chỉ còn dăm mảnh
Mây trời còn đẹp với thời gian

Con khôn lớn mới hiểu lòng cha mẹ
Bò ngoan không ăn lúa ngoài đồng
Ta nhủ mình đôi bờ sông Hương
Cỏ cúi rạp nghe gió thổi

Ngày về ra thăm Bến Ngự
Quá muộn màng để được làm vua
Đang tử tế ta bỗng thành quân giặc
Quên thanh gươm nên khó dựng cơ đồ

Có xuống Kim Long có về Vĩ Dạ
Hai nơi này có bún bò ngon
Thời điên đảo tôn nữ đi bán quán
Lá trúc che ngang mặt chữ điền (*)

Khuôn chữ điền rước họa vào đời con gái
Bốn mắt nhìn chiều Phú Cam xưa
Người nho nhã Tiêu Sơn tráng sĩ
Đi không để tro cốt bao giờ!

Chiều ta về không còn ai nữa
Thì thôi một mẩu núi cũng không trèo
Nghe khoắng nước con đò lạnh lẽo
Cây cầu dài như xương cốt gầy teo!
11-11-2012
---------- 

(*) Thơ Hàn Mặc Tử
 
 http://caothoaichau.blogspot.com/

Không có nhận xét nào: