Thơ Huỳnh Ngọc Thương
Ngày buồn Westminster
bolsa phố dài
nắng không muốn tắt
để lòng vắng ngắt
bóng đổ chiều phai
mắt nâu mấy người
em xa thuở nào
vàng sân cỏ úa
ta về ngơ ngẩn
bước chân thật gần
đời vọng về đâu
lắng tiếng kinh cầu
hòa trong nhịp thở
dáng người muôn thuở
ta nhớ ơn sâu
gối chăn nhiệm mầu
cỏ hoa trước ngỏ
ủ tiếng ai cười
bao giờ có được
tiếng người ngày xưa
chìm theo mấy mùa
chênh vênh tháng ngày
lá rụng chiều nay
buồn lên mấy phố
xa em từ độ
gió bỏ đường mây...
HUỲNH NGỌC THƯƠNG
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét