*Trần Hữu Dũng
Đi, đứng, và chạy…với thời gian – Tập Thơ Từ Hoài Tấn.
NXB Hội Nhà Văn ấn hành quý IV
năm 2012, khổ 13,5 X 20,5 cm, 128 trang ruột. Bìa và phụ bản: Lê Thánh Thư.
Bẵng đi 9 năm, tính
từ tập thơ Hành Tinh Phiêu Lạc, NXB
Thuận Hóa in năm 2003, Từ Hoài Tấn mới cho ra mắt tập thơ thứ hai Đi, đứng, và chạy…với thời gian. Thơ Từ
Hoài Tấn vẫn mênh mang dòng chảy nghiệm sinh của chính cuộc đời mình với nhiều
ý tưởng thâm trầm, sâu sắc, dù chớm mệt mỏi với tuổi tác, nghiệt ngã của đời
sống.
Từ Hoài Tấn tên
thật là Hồ Văn Hiền, sinh năm 1950, tại làng Chuồn, Thừa Thiên Huế, hiện sống
và làm việc tại thành phố Hồ Chí Minh. Anh sáng tác từ năm 1964, thời niên
thiếu cùng vài người bạn chủ trương các tập san thơ văn “Cuồng Biển”, NXB Nội
Dung ở Huế. Từng có thơ văn in trên các tạp chí Văn, Nghệ Thuật, Vấn Đề, Trình
Bày, Khởi Hành, Ý Thức…trước năm 1975 và sau nầy đóng góp bài vở cho các báo
như Văn, Thanh Niên, Văn Nghệ TP HCM, Sông Hương. Có thời về quê vợ ở Đức Hòa,
Đức Huệ, tỉnh Long An sống trong vòng 10 năm, rồi định cư ở Sài Gòn vào năm
1994. Giống như những nhà thơ, nhà văn đồng lứa khác như Mường Mán, Nguyễn Miên
Thảo, Cao Thoại Châu…anh sớm khẳng định mình qua những trang viết với phong cách
riêng biệt, để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng bạn đọc.
Tập thơ gồm 77 bài
thơ và bài viết “Dòng chảy không ngừng ở Từ Hoài Tấn của Võ Công Liêm, chia làm
hai phần: Phần I – Thơ của Kẻ Tàng Hình (24 bài); phần II – Ngữ Điệu Mùa Màng
(53 bài).
Nhiều năm qua nhớ lại
cuộc sống như bài thơ xuôi không vần điệu
Nhiều năm qua nhớ lại
cuộc tình như nỗi ngậm ngùi phai sắc úa
Nhiều năm qua nhớ lại
tuổi xuân xanh như chiếc ly không đựng giọt rượu tàn
…..
Ta như một kẻ tàng
hình
Tự thân giấu mặt
….
Vẻ đẹp bình thường của
cuộc hôn ước với thời gian
Sắc màu của bất diệt
(Kẻ tàng hình)
Anh cho mình là kẻ
tàng hình với …thời gian, dù chỉ đọc những tựa bài thơ như Cuối năm Dần 1998, Những khúc thơ tình ngày, tháng, năm, Buổi trưa ở
lại nơi sở làm, Thơ cuối năm…bạn đọc vẫn thấy đậm đà những cảm xúc, ý tưởng
bồng bềnh của chính tác giả về cuộc đời chuyển động chung quanh.
Ở phần II tập thơ
là những chuyển động của mùa màng in đậm vào tâm tư tác giả như Lời cám dỗ dịu dàng, Hư tưởng, Ở trường đua
Phú Thọ, Khi mùa mưa bắt đầu…
Tôi bỏ em vào túi rồi
gài nắp lại
Suốt mùa thu không dỡ
ra
Tôi bỏ em vào chiếc ly
đầy nước
Bơi bập bềnh hết mùa
hè
Tôi bỏ em vào trái tim
tôi
Theo hồng cầu chu lưu
cùng mạch máu
Có những điều không dự
tưởng
Khi yêu
(Hư tưởng)
Đọc xong tập thơ chúng
tôi chỉ tiếc khoảng thời gian mười năm lưu lạc ở miền Tây, Từ Hoài Tấn có những
bài thơ hào sãng, chất ngất chất sông nước miệt vườn không được tác giả tuyển
vào đây. Một mảng thơ riêng với chất tươi mát, thấm đẫm đời sống dân dã:
Đêm trên Vàm Cỏ Đông
Trăng thượng tuần treo
cổ
Giọng ngàn lau réo gọi
Khúc thương hồ miên
man
Đi thì đi – ừ đi
Kịp triều con nước đợi
Nay gặp bữa mùng mười
Nước ròng cho đến tối
…..
Ôi miền Nam miền Nam
Hào khí ngất trời xanh
Ta đường vui gió bụi
Mười năm lại mười năm
Tóc râu vài sợi bạc
Cô vợ còn trẻ măng
Khi về cười lại khóc
Hỏi:Đi không nhớ nhà
chăng?
(Gió bụi miền Nam).
Đúng như nhà thơ
Vương Từ, người bạn thơ lâu năm của anh, viết: “Tôi đọc thơ Từ Hoài Tấn nhiều năm qua, giờ đọc vẫn thấy mới lạ trong
cái xúc động nhiều chiều”. Khép lại tập thơ, bạn đọc còn vương vấn nỗi ám
ảnh với thời gian của một kiếp đời nhiều hệ lụy long đong của chính tác giả hay
của chính mình.
Tuần báo Văn Nghệ TPHCM số 229 ngày 22/11/2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét